trong sân trường những chiều gió lặng
tôi nắm tay em đi dọc hành lang
em ko biêt tôi đã yêu em
mà còn yêu và yêu nhiều lắm
em vô tình ko tin điều đó
cứ ngỡ rằng các bạn đã ghạt em
nhưng sau đó em vô tình nhìn lại
thấy tôi buồn nặng trĩu đâm chiêu
em ko biết tôi vẫn đợi em mỗi chiều
nhìn theo em lẳng lặng tôi cười
cầu cho em hạnh phúc trong đời
anh chịu hết buồn đau và khổ tủi
để yêu em thầm lặng mối tình câm
em ko biết nên xem tôi là bạn
ko mảy may vương vấn 1 chữ yêu
tôi nhìn em với nỗi niềm đau khổ
nở nụ cười và nói nhỏ với em
yêu anh nhé và yêu anh nhé
em ngây thơ vừa cười vừa nói
ừ!yêu anh,em mãi yêu anh
anh sẽ mãi là người anh yêu dấu
tôi guc đầu nhìn em thủ thĩ
chả phải đâu em người anh yêu nhất
em sững sờ ngước mắt nhìn tôi
tôi nói vậy nhưng em ko hiểu
anh đang đùa hay đang chọc em đây
em mỉm cười và ngả tựa vào tôi
nói đi anh, nói đi anh...làm anh trai em nhé
tôi gật đầu cười trong nước mắt
uh,anh trai sẽ mãi anh trai
anh của em người anh trai bé nhỏ
sẽ thương em và yêu em nhất trên đời
rồi nhìn mắt em tay tôi nắm chặt
môi mỉm cười và giọng đầy thê lương
làm anh trai,anh buồn ,buồn nhiều lắm
nhưng ko bao giờ anh muốn mất em đâu
đi xa anh em ơi sống tốt
đừng bao giờ gục ngã nhé em
anh thẫn thờ ôm lấy em và nói
em vô tình hay cố tình vậy em
anh yêu em ,yêu 1 người con gái
chứ ko bao giờ mong mỏi được làm anh
nói đi em đừng lẫn tránh mãi
nói đi mà đừng từ chối tình anh
Bài bình luận
Ái chà bài thơ nì hay thiệt nhưng mà còn nhìu chổ mình vẩn chưa hĩu lắm ! Bạn ơi làm bài nữa nhé !